5 Dec 2012

Thư Candy gửi đến ngài Dan Jaskin

Trang 159 đến 163, tập 2 tiểu thuyết "Candy Candy, câu chuyện cuối cùng", tác giả Kyoko Mizuki



Gửi chú Dan Jaskin,

Một câu đố cho chú Dan Jaskin: Hãy đoán một cái tên con gái.
Câu hỏi đặt ra: “Đố chú cô gái nào có nhiều tàn nhang nhưng vẫn xinh đẹp và đáng yêu?”

Câu trả lời của chú Jaskin: “Chính là Candy.”
Đúng rồi! Đing đing đing!

Cứ như con có thể nhìn thấy chú đang ở trước mặt con cười vang.
Con là Candy đây, chúng ta đã không liên lạc với nhau rất lâu rồi nhỉ?
Lí do cho sự mất liên lạc ấy là vì họ đã trả lại cho con những bức thư con gửi chú.
Con đã hỏi chú Carson xem chú đang ở đâu và cuối cùng cũng tìm ra.

Chú Jaskin đã rất lo cho con đúng không?
Chú Carson nói thế trong thư.
Cảm ơn chú, con vẫn khỏe.
Công ty vận chuyển của chú Jaskin đã phá sản, y như con nghĩ.
Con đã rất lo vì cảm thấy công ty của chú làm ăn không được tốt cho lắm.

Con nghe kể là chú đang bắt đầu kinh doanh quán bar tên Hervey Light. Lại là mối lo khác đây.
Chú Jaskin, chú không nên uống rượu nhiều hơn khách hàng đó!
Con nói theo kiểu hách dịch vì con đang cố gắng học để trở thành y tá chuyên nghiệp.
Con muốn học trong một học viện có dạy thực hành (và không bắt đóng tiền học phí); dù vậy kiến thức căn bản vẫn là rất cần thiết.
Trong quyển sách giáo khoa mà con đang đọc, có một chương nói về ngộ độc bia rượu.
Lúc học về chương ấy con nghĩ ngay đến chú Jaskin.
Nhờ ơn các chú mà con mới có thể lên thuyền quay trở về Mỹ. Nên con không muốn chú Jaskin bị ngộ độc rượu đâu.

Con vẫn chưa nói với các cô ở nhà Pony là mình đã đi lậu bằng cách chui trong một cái thùng lớn đựng đồ ăn hộp cho thủy thủ. Con nghĩ họ nghe xong chắc sẽ té xỉu.
Các cô ở nhà Pony không khác gì gia đình của con.
Con là đứa trẻ bị bỏ rơi rất may mắn (con nghĩ thế) nên đã được Nữ thần hộ mệnh bảo bọc và nuôi nấng trong trại trẻ mồ côi này.
Con đã kể với các cô là mình có thể quay trở lại Mỹ nhờ vào sự giúp đỡ của nhiều người.
Thật sự thì đúng như thế.
Chú Carson giới thiệu con cho chú Jaskin, và chú Jaskin hiện thực hóa giấc mơ của con.

Chú Jaskin, con đã rất may mắn.
Đã nhiều lần con phải nín thở mà trốn đằng sau mấy cái thùng lớn---
Và chuyện gì đã xảy ra?
Con sẽ kể cho chú nghe trong thư sau.

Mà thôi con sẽ không đợi đến thư sau nữa!
Con muốn cho chú Jaskin biết một điều.
Con có bạn đi lậu đồng hành, chú sẽ không tin nổi đâu.
Con cứ tưởng con là ghê gớm lắm mới dám làm điều thế này, không ngờ người ta còn ghê gớm hơn chú cháu mình.
Bằng hữu ấy tên là Cookie, nghe ngon nhỉ.
Tụi con là Candy và Cookie.
Kẹo và Bánh quy cùng nhau đi lậu, chú nghe có buồn cười không?

Cookie có vẻ như đã quen với chuyện đi lậu rồi, cậu ấy biết hết các ngóc ngách trong thuyền.
Cứ như đấy là nhà của cậu ấy vậy, có thể đi khắp nơi trong thuyền như một con chuột.
Nhưng tất nhiên cuộc sống đâu có đơn giản thế.
Những người thủy thủ đã bẫy được Cookie, và tóm cả con.
Họ không tha thứ cho Cookie và quăng cậu ấy xuống biển. Những người thủy thủ đã bắt được Cookie đi lậu nhiều lần.
Lần này họ trừng phạt cậu ấy không tiếc tay, vậy mà còn cười vang.
Một sự trừng phạt kinh khủng, cho dù có là trò đùa đi chăng nữa.
Họ sẽ làm sao nếu Cookie bị nhồi máu cơ tim chứ.
Quá giận dữ con đã xuất hiện trước mặt các thủy thủ, và con cũng đã bị bắt.
Nhưng nhờ vậy mà con được thuyền trưởng Niven cứu giúp.
Thuyền trưởng Niven là một người ít nói nhưng giàu tình cảm.

Con cảm ơn chú, chú Jaskin.
Chú đã cố tình giúp con bằng cách đưa con lên tàu có thuyền trưởng Niven vốn nổi tiếng là người trung trực đúng không?
Như lời Cookie nói với con thì bác Niven vốn là thuyền trưởng của một tàu khách hạng sang, nhưng vì bác đã lãnh trách nhiệm cho sự cẩu thả của cấp dưới nên họ điều bác xuống con tàu này.
Bác ấy cũng là người Cookie rất yêu thích.
Con nghe kể là người cha quá cố của Cookie cũng từng là thủy thủ và có giấc mơ được trở thành thuyền trưởng của một con tàu lớn đi từ nước này sang nước khác, nhưng ông ấy qua đời khi chưa kịp hòan thiện giấc mơ của mình.
Cookie muốn đạt được giấc mơ giống cha của mình.
Thuyền trưởng Niven biết giấc mơ ấy của cậu.

Nhờ thuyền trưởng Niven mà con đã cập bến và về đến nước Mỹ.
Con rất cảm ơn chú Jaskin và tất cả mọi người.

Lần này hy vọng thư sẽ không bị trả lại.
Con chúc chú sẽ ăn nên làm ra với Herver light!
Chú Jaskin nhớ đừng có trở nên nghiện ngập đó.
Và cũng đừng quên cầu nguyện cho con trở thành y tá xuất sắc.

Candy

No comments:

Post a Comment