7 Dec 2012

Lá thư (thứ hai) Archie gửi đến Candy

Trang 220 đến 222, tập 2 tiểu thuyết "Candy Candy, câu chuyện cuối cùng", tác giả Kyoko Mizuki



Candy thân mến,

Nhận được thư em anh vui lắm. Candy, với tình cảnh thế này anh không thể chia sẻ với ai ngoài em ra.
“Đúng là một tên ngốc!” Nếu anh muốn mắng anh ấy cho thỏa đáng thì không ai có thể hiểu được suy nghĩ của anh, trừ em.
Ba Mẹ chỉ biết cay đắng thương tiếc cái chết của anh trai. Tất cả những gì họ nói là phải chi đã dành thời gian ở cạnh anh ấy nhiều hơn. Anh nghe là Mệ Elroy đã không thể ăn gì trong vài ngày liền.

Stair! Cái thằng khốn kiếp ấy! Hắn khiến tất cả chúng ta đều đau buồn! Thêm vào đó, anh không biết làm sao nói với Patty. Nếu hắn coi trọng Patty thì điều cuối cùng hắn có thể làm là tham gia vào cuộc chiến.
Chúng ta quay trở lại Chicago là để tránh chiến tranh. Thế mà hắn lại?

Hai anh em cách nhau chỉ hai năm. Anh tin là mình đã hiểu hết về anh ấy, nhưng một tí cũng không.
Anh còn rất ghét mỗi khi anh ấy nhắc đến chiến tranh. Giá mà anh đã trò chuyện thêm với anh ấy.
Điều chắn chắn là Stair ghét cãi nhau, từ hồi còn bé.
Cho dù Anthony vốn dĩ là người hiền lành thì vì trạc tuổi, hai đứa bọn anh cũng thường cãi lộn với nhau. Chỉ có Stair là không.
Cá tính mạnh mẽ của dòng họ chảy trong máu chúng ta (Anthony và anh). Nhưng Stair từ khi sinh ra đã rất tốt bụng. Chúng ta đã bị anh ấy lừa gạt.
Có lẽ Stair mới là người mạnh mẽ nhất trong cả bọn.
Tại sao anh ấy lại đi tình nguyện trong quân đội – Nước Mỹ vẫn còn chưa tham gia vào cuộc chiến mà?

Nhưng mà Candy, từ khi đọc thư của em, anh như hiểu một chút về suy nghĩ của anh ấy.
Trong lúc những chàng trai trẻ trên khắp thế giới phải đánh nhau, anh ấy có lẽ không thể sống trong hòa bình.
Như em đã nói, có lẽ anh ấy rất muốn rải pin hòa bình từ trên bầu trời.

Dù sao thì cũng chỉ còn mỗi một mình anh.
Anh đã dành rất nhiều thời gian với Anthony, cậu ấy mất mẹ từ hồi còn nhỏ. Cả ba đứa bọn anh cùng nhau lớn lên như những người anh em tốt.
Stair là một anh cả hiền lành. Ngay cả nếu không phải là anh trai, thì anh ấy cũng sẽ trở thành bạn thân nhất. Anh đã mất đi người anh lẫn người bạn rất thân.

Anh nhớ Lakewood, Candy à. Nơi anh gặp em.
Anthony và Stair đều rất rạng rỡ trong quãng thời gian ấy. Chắc chắn anh cũng thế...
Cô Pony nói đúng. Cuộc đời là những khúc quanh không ngừng nghỉ. Ta không nên kết luận là ở đằng sau góc đường kia không có hy vọng.
Anh chắc rằng Stair đã không có gì nuối tiếc.
Candy, nếu em tin như vậy thì anh cũng sẽ nghĩ như em.

Bây giờ thì vẫn còn chưa rõ, nhưng anh đã thấy tương lai muốn làm gì. Anh sẽ dành hết sức mình vào việc học.
Bởi vì bổn phận của một thành viên nhà Andrew đang chờ anh trước mắt.
Anh sẽ học và làm việc chăm chỉ cho cả phần của Anthony và Stair.
Annie đến thăm mỗi ngày vì vẫn còn lo lắng cho anh. Em ấy không nói gì nhiều, chỉ giữ yên lặng.
Thật sự thì anh rất cảm kích sự chu đáo ấy.

Khi nào cuộc chiến kết thúc chúng ta sẽ tổ chức lễ tưởng niệm cho Stair!
Từ giờ em đừng lo lắng cho anh. Hãy nghĩ cho bản thân. Em trông gầy đi đấy! (Coi nào! Nghe câu này em thích lắm đúng không?)

Giữ gìn sức khỏe em nhé.

Từ Archie Cornwell

No comments:

Post a Comment