7 Dec 2012

Lá thư (thứ hai) Patty gửi đến Candy

Trang 226 đến 228, tập 2 tiểu thuyết "Candy Candy, câu chuyện cuối cùng", tác giả Kyoko Mizuki



Candy thương mến của tớ,

Cảm ơn cậu!
Tớ muốn nói với cậu rất nhiều lần là
Cảm ơn cậu!

Ở nhà Cornwell, Archie đã đưa tớ xem lá thư Sĩ quan Boufman gửi đến cậu.
Nước mắt dàn dụa khiến tớ không thể đọc được.
Archie bảo tớ hãy ráng lên. Tớ đã vừa khóc vừa cười vừa hỉ mũi.
Mẹ của Stair đã giữ khư khư lá thư bên mình nên Archie phải sao chép lại lời của Sĩ quan Boufman.
Và điều đó càng khiến tớ muốn khóc.
Candy cậu có biết là nét chữ của Archie rất giống Stair không? Họ là anh em.

Tớ đã khỏe lên rồi.
Tớ đã bình tĩnh hơn sau khi bị cậu tát cho một cái ngay má trong lúc cứ bù lu bù loa.
Candy, cậu đã đánh tớ rất mạnh, khiến tớ đau lắm.
Thật sự là tớ đã muốn chết đi cùng với Stair vào ngày hôm ấy.
Stair tình nguyện mà không nói với ai câu nào.
Tất nhiên nếu biết thì bọn tớ đã nhất quyết ngăn cản anh ấy rồi.
Anh ấy cũng chẳng nói với tớ một lời.
Tớ đã buồn, nhưng còn buồn và đau khổ hơn khi nghĩ rằng Stair không hề yêu tớ.

“Em yêu anh, em thật sự rất cần anh.
Em cứ nghĩ mình là bạn gái của anh cơ đấy, Stair à…”
Tớ đau đớn đến độ mất luôn sự tư tin của mình.
Lá thư của Sĩ quan đã xóa tan cảm giác nghi ngờ ấy.

Cho dù còn sống, có những thứ chúng ta phải bỏ lại hoặc phải rời xa.
Candy, cậu đã biết rất rõ những điều này.
Và khi cái chết đến, điều duy nhất cần làm là gắng chịu đựng.
Chúng ta không thể quên, nhưng chúng ta sẽ mãi mãi không thể gặp lại anh ấy.
Candy, cậu có ý chí rất mạnh.
Tớ muốn noi gương cậu và trở nên mạnh mẽ.

Có vẻ như cậu đang rất bận rộn với công việc mới ở phòng bệnh Happy.
Bác sĩ Martin là người rất hiểu biết, có thật không đó?
Ông bác sĩ ấy có vẻ như là dân nghiện rượu, lại còn chơi với mấy cái vòng kẽm suốt ngày --- liệu ông ấy có thể giúp đỡ anh Albert không?
Tớ cũng như Annie, lo không biết là cậu có được lãnh lương đầy đủ không?
Annie cảm thấy rất khó chịu, cậu ấy nói tốt hơn hết là trình bày với gia đình Andrew.

Candy,
Có vẻ như nước Mỹ sẽ tham gia vào chiến tranh.
Tuần tới mẹ tớ sẽ đến Chicago làm việc và thu thập tin tức.
Có thể bố tớ sẽ cùng mẹ sang đây sống. Tớ sẽ phải chia tay gia đình Winston từ trước đến nay đã giúp đỡ tớ rất nhiều.
Rời khỏi nơi cư trú sang trọng và thoải mái của ông bà Winston khiến tớ hơi buồn chút. Đôi khi tớ cảm thấy đau đớn vì họ cứ suốt ngày nhắc về Stair. Stair đã giới thiệu tớ với ông bà Winston, họ là bà con xa với gia đình Andrew.

Sắp tới tớ sẽ đến thăm căn hộ Mộc Lan của cậu, Candy à. Tớ sẽ chuẩn bị bánh thịt gà xốp vào ngày cậu được nghỉ.
Tớ biết là anh Albert rất thích món này.
Tớ đã nhờ mẹ cầm theo nhiều bức ảnh của Fury ở sở thú.
Hy vọng anh Albert xem ảnh Fury sẽ nhớ lại một vài thứ.
Tớ mong sớm gặp được cậu.

Bằng tất cả lòng thương mến,

Patty

No comments:

Post a Comment