23 Jan 2013

Lá thư Candy gửi đến Archie

Trang 256 đến 259, tập 2 tiểu thuyết "Candy Candy, câu chuyện cuối cùng", tác giả Kyoko Mizuki 


Archie Cornwell thân mến,

Archie, anh đã quen với việc sống ở đó chưa?

Annie có vẻ rất sốc khi biết anh đăng kí vào trường cao học ở Massachusetts.
Xét từ lời nói của bạn ấy “Nếu đó là điều Archie khao khát…” thì Annie nghe có vẻ như đã bình tâm.
Chắc chắn bản thân Annie đã rất cố gắng! “Tớ sẽ phấn đấu hết mình, trong lúc đợi Archie trở về…”
Em đã nhận được một lá thư đầy dũng khí.

Người ta bảo chiến tranh đã kết thúc. Nhưng có vẻ như thế giới vẫn còn là một mớ hỗn độn.
Mặc dù tâm trạng bất an vẫn còn vương vấn, em nghĩ chúng ta không còn lựa chọn nào hơn là hướng về tương lai.

Em tin anh đã trút được gánh nặng tinh thần vì buổi lễ tưởng niệm Stair đã được tổ chức ở Lakewood.
Nhưng có lẽ về thăm lại dinh thự ấy vẫn mang lại cho anh nhiều nỗi đau.
Em không được biết về quãng thời gian anh, Stair và Anthony trải qua với nhau.

“Ta đặt kì vọng vào Archie, cậu ấy sẽ ngày một trưởng thành cho đến khi chúng ta gặp lại.” Mệ William đã nói vậy.

Đến anh Albert mà nói như thế thì thật phấn khởi đúng không?

Anh Albert và Mệ William.
Em vẫn khó có thể tin được hai người họ là một.
Ngay tại thời điểm đó, anh với đôi mắt trợn to vì bị một sự ngạc nhiên làm cho sững sờ, cứ chỉ mãi ngón tay về hướng anh Albert!
Lúc anh Albert xuất hiện dưới thân phận Mệ William, anh đã  bị sốc đến cỡ nào!
Anh còn nhớ là đã hỏi bao nhiều lần không? Tổng cộng 9 lần, cả những lúc anh tự nói với chính mình.
Em tò mò không biết nếu Anthony và Stair còn sống thì họ sẽ có biểu cảm thế nào.
Mới nghĩ đến đó là em đã thấy buồn cười rồi.

Chỉ có một số người trong gia đình là biết bí mật của Mệ. Em thật sự rất ấn tượng với sự liên kết chặt chẽ và ít nói của họ. Nếu đó là em thì… không biết có giữ nổi bí mật này không… Em có lẽ dù sớm hay muộn cũng sẽ lỡ miệng mà phát tán ra.
(Anh nói sao hả? Anh cũng nghĩ y như thế sao?)

Chẹp, cho dù là doanh nhân có tài thì còn trẻ như vậy mà đã trở thành người đứng đầu gia tộc (nói thật anh Albert trông còn trẻ hơn tuổi của ảnh) thì uy thế ít nhiều cũng bị giảm sút.
Là người đứng đầu tộc Andrew, anh Albert có vẻ rất bận rộn.
Đến nỗi chẳng có thời gian rảnh để trò chuyện.
Dù vậy, anh ấy vẫn đến Lakewood và lại bị Patty chững chạc mắng cho một trận. “Tại sao anh lại giấu thân phận của mình chứ?”

Patty cũng đã phục hồi sau quãng thời gian đau khổ và xác định được mình muốn làm gì.
Cậu ấy nói muốn trở thành giáo viên sau khi hòan tất cao đẳng ở Chicago!
Tất cả mọi người, và anh, đều bắt đầu phấn đấu cho tương lai.
Em thật sự rất mừng.

Hiện giờ nhà Pony đang được tu sửa và mở rộng.
Bác Cartwright địa chủ đã đồng ý bán đất với giá rẻ.

“Thế này sẽ giúp việc chăm sóc mấy đứa nhỏ trở nên dễ dàng hơn.” Cô Pony và cô Lane nói thế. Họ mừng không kể xiết.

Nhờ ơn Mệ William.
Mệ William đã gợi ý xây nhà Pony mới. Các cô dứt khóat từ chối và bảo sẽ không còn mặt mũi nào nếu chấp nhận lời đề nghị ấy.
Mỗi lần đề cập đến những vấn đề này, em không thể không trở nên nhún nhường. Và cứ mỗi lần em nói chuyện như vậy là anh Albert lại rất khó chịu. Cho dù có cố cách mấy thì em không thể không nghĩ đấy là sự giúp đỡ từ Mệ William.
Chưa bao giờ em nghĩ đó là anh Albert với bộ râu lùm xùm trông chẳng khác gì cướp biển.
Sau khi tu sửa nhà Pony sẽ có thêm phòng khách. Em sẽ rất vui nếu anh đến thăm. Tất nhiên là cùng với Annie.

Archie, hãy giữ gìn sức khỏe nhé. Và cố gắng học cho thật tốt! Em hy vọng lần sau được gặp anh.

Từ Candy

No comments:

Post a Comment