24 Feb 2013

Lá thư Candy gửi đến Albert

Trang 291 đến 295, tập 2 tiểu thuyết "Candy Candy, câu chuyện cuối cùng", tác giả Kyoko Mizuki


Thân gửi Hoàng tử trên đồi,
Anh dặn em hãy là chính mình, nhưng làm thế nào được? Viết thư cho Hoàng tử trên đồi khiến em run quá! (Coi nào, hít một hơi thật sâu nào...)

Hoàng tử trên đồi...
Cảm ơn anh vì đã hồi âm ngay lập tức!
Ngài William Albert Andrew thật tình khiến em rất ngạc nhiên!
Em bị sốc đến nỗi cho dù có một trăm quả tim cũng không đủ!
Vì thế em đã xém chút nữa gọi anh là “Mệ Hoàng tử!” Anh có chịu không?
Tất nhiên... anh đã tiết lộ bí mật của mình bằng một cách rất tuyệt vời, Mệ à!
Ngọn đồi mà em lần đầu tiên gặp Hòang tử. Mùi thơm của hoa hòa quyện trong nền trời xanh thẳm, chẳng khác gì ngày xưa.

Hôm ấy anh đột nhiên xuất hiện ở nhà Pony, em đã có linh cảm bất thường. Chẳng phải là một điều lạ lùng khi các cô chạy hết chỗ này sang chỗ kia, vội vàng việc trà nước, trong khi anh thì ngồi bất động ở một chỗ?
Hôm ấy khuôn mặt anh lúc bước vào nhà Pony trông khác hẳn thường ngày, giống như một đứa trẻ.
Đôi khi em đối xử với anh như một ông già, nhưng thật tình anh trông trẻ hơn tuổi thật rất nhiều. Ý em là, không phải chỉ duy nhất hôm ấy là anh trông trẻ ra... Ây da, em không thể giải thích được! Dù sao thì, em đã nghe nói anh có gì đó khác với thường ngày, và không hiểu tại sao em lại cảm giác phấn khởi.
Vậy nên lúc anh từ chối việc được các cô đưa tiễn và nghiêm túc nói với em rằng “Candy, hãy đến đồi Pony...”, em dường như đã linh tính được điều gì đó, mặc dù vẫn rất mơ hồ.

Nhưng...nhưng...Làm sao có thể tưởng tượng được?!
Đứng ở trên đồi, anh yên lặng một lúc lâu, rồi anh quay về phía em, lộ rõ vẻ quyết định. Nụ cười trên gương mặt anh mang một sự xấu hổ, anh nói với em:
“Candy...có thể trả lại anh tấm huy hiệu không?”

Ngay lập tức thời gian như bị đảo ngược.
Trên đỉnh đồi...em là cô bé con đang dàn dụa nước mắt.
Và trước mặt em là Hoàng tử trên đồi đang mỉm cười.
Đột nhiên em không thể kìm chế những giọt lệ nơi khóe mắt.
Và trong lúc đang khóc, em đã hấp tấp thốt lên rằng:
“Không phải lúc cười...thì sẽ...xinh nhất sao?”
Và anh, Hòang tử cùng đôi mắt lấp lánh nói với em rằng:
“Bây giờ em vẫn rất xinh khi đang khóc, cô bé ạ!”

Giọng của anh mềm mại nhưng lại đầy cảm xúc, có phải không?
Giọng của anh không khác gì hòang tử.
Vậy mà trong suốt quãng thời gian qua, em đã không để ý...
Nhưng em biết vì em đã luôn nghĩ rằng chất giọng ấy thật êm tai.
Rồi em cũng hiểu ra tại sao vừa mới nãy em thấy anh rất khác lạ.
Người xuất hiện đột ngột ở nhà Pony không phải là Mệ, mà là Hòang tử trên đồi.
Em không thể ngưng khóc, nhưng chúng là những giọt lệ của hạnh phúc!

Anh thật là xấu đó, Hoàng tử!
Hồi còn ở căn hộ Hoa Mộc Lan, chẳng phải em đã bao nhiêu lần kể với anh về “Hoàng tử trên đồi” và cho anh xem chiếc huy hiệu mà em giữ như kỉ vật của mình sao? Nếu em nhớ không lầm thì người thanh niên tên “Albert” đã giữ im lặng và chỉ lắng nghe... Có phải lúc đó anh đã lấy lại trí nhớ rồi không? (Lần tới em sẽ tra khảo anh kĩ càng hơn!)

Cứ thế anh giữ yên lặng và quan sát cho đến khi em ngừng khóc.
Gió thổi vào đôi gò má đang đẫm ướt vì nước mắt mang đến cảm giác dễ chịu.
Dưới bầu trời xanh...đứng cạnh em là Hòang tử trên đồi!
Nhưng ngay khi phép màu vừa mới xuất hiện một nửa, em đã bị tiếng kèn ô tô của George từ dưới chân đồi mang trở lại hiện thực. Aaaa!
Em có rất nhiều điều muốn hỏi Hoàng tử trên đồi!
Tại sao hôm ấy anh lại xuất hiện ở đồi Pony? Tại sao tự nhiên biết mất? Tại sao? Tại sao??
Những thứ này lần sau gặp anh em sẽ hỏi!
Bởi thế em rất mong được gặp lại anh!

Dù sao thì tháng Năm cũng sắp tới rồi, ngọn đồi Pony sẽ được phủ hoa kín mít. Và tháng Năm thì có ngày gì ấy nhỉ?
Đúng rồi, là sinh nhật ai đó! (e hèm, e hèm)
Được rồi, bây giờ em sẽ ếm bùa vào Hòang tử trên đồi!

“Úm ba la xì bùa lùm xùm lùm xà!
Ngày hôm ấy ngươi phải đến nhà Pony để gặp “cô bé khi cười hay khóc đều rất xinh"! Quà sinh nhật sẽ là một ngày được nghỉ! Ngươi sẽ dành thật nhiều thời gian trò chuyện cùng cô bé về rất nhiều chuyện!”

Chắc chắn lời nguyền này sẽ có hiệu lực!

Candy

No comments:

Post a Comment